23 June 2011

Thử lửa chư hầu hay còn gì khác?

Thử lửa chư hầu hay còn gì khác?


Đào Hữu Nghĩa Nhân

 

Việt Nam trong những tháng đầu năm 2011 dồn dập các sự kiện liên tiếp diễn ra. Nào là bầu cử quốc hội, hội đồng nhân dân và kết quả hậu bầu cử vui như mở hội bởi chưa bầu mà ai cũng biết kết quả mỹ mãn ra sao rồi. Sự kiện Vinashink hàng không mẫu hạm đã chìm toàn diện ra sao khi đảng một mình một chợ làm kinh tế bằng tiền đóng thuế của dân, kinh tế cũng từ đó mà suy thoái trầm trọng, khuyến mãi kèm theo lạm phát phi mã hai  con số. Hàng trăm nhà máy chế biến hải sản đóng cửa đẩy ra đường hàng vạn công nhân thất nghiệp vì không còn nguyên liệu chế biến, do không cạnh tranh nỗi với giá thu mua nguyên liệu thô cao ngất ngưỡng, cộng thêm lệnh cấm đánh bắt cá của ba tàu. Mà nghĩ cũng ngộ dân mình coi vậy chứ trong làm ăn kinh tế mạnh ai nấy sống chẳng xem nhau ra cái đinh rỉ gì cả. Ngư dân thì bị bắt bớ, hiếp, giết,... cả nước ai cũng thương, cũng lo nhưng khi đánh bắt cá thì thằng TQ trả giá cao là bán không cần biết nhu cầu trong nước ra sao? Mày chết thì mặc, miễn tao bán được giá thì ok tuốt. Phần cũng tại mấy ông thu mua hải sản chế biến chê ỏng, chê eo, đánh giá phân loại tùm lum mục đích làm sao đẩy giá thu mua xuống thấp. Riết rồi ngư dân cũng chán. Bán cho TQ thì dễ dàng, thứ gì cũng mua không phân loại.

Nhà nước nghèo vì đầu tư công không hiệu quả. Đổ tiền thuế dân vào các tập đoàn nhà nước làm thì ít ăn thì nhiều, bằng cách đánh thuế cao vào các công ty cò con nhỏ lẻ khiến lời lóm không bao nhiêu cũng góp phần cho các ông chủ nhà máy chế biến hải sản phải thu mua giá nguyên liệu thấp để còn có đồng lời trả lương cho công nhân, đóng thuế cho đảng xài sang như chi cho giáo dục nghe đâu cỡ 70 ngàn tỉ để các quan làm dự án bỏ tiền túi tiêu vặt! ... Nào là Trung Quốc anh bạn 16 chữ vàng tình thương mến thương của Đảng, không phải của nhân dân Việt Nam đánh đuổi bắn giết ngư dân búa xua nhưng báo chí lề phải im hơi lặng tiếng khó hiểu. Chỉ ầm ĩ khi cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Bình Minh 02, tàu Viking II của anh cả đỏ, quá đấm thép của đảng trong nghề khai thác khoáng sản duy nhất mạnh mẽ cung cấp tài chính cho đảng hoạt động không cần chất xám, chỉ cần người nhà thân thuộc theo nhóm lợi ích do đảng chỉ định.

Vấn đề cũng đáng suy nghĩ phần lớn những lĩnh vực ngon xơi trong làm ăn kinh tế độc quyền là người vùng ngoài chứ ít có người Miền Nam? Điển hình như đi vô Tân Cảng Sài Gòn tưởng đâu mình đang ở đất Bắc. Vào Phi Trường TSN mà tưởng sân bay Nội Bài. Vào các xí nghiệp khai thác dầu khí Vũng Tàu tưởng đang ở đất Hải Phòng?,...

Trở lại việc vì sao Trung Quốc anh bạn lớn của đảng gần đây lại có nhiều động thái xâm phạm lãnh hải Việt Nam trắng trợn và liên tiếp dồn dập như mấy ngày qua? Điều này phải chăng làm dấy lên câu hỏi lớn đó là TQ đang muốn giằng mặt ban lãnh đạo mới của VN hay là ngầm chỉ định một ban lãnh đạo thân TQ như trong giai đoạn của lão Nông. Việc dùng phép thử xâm hại biên giới hải đảo của VN là dụng ý để TQ muốn nhìn thấy một bộ mặt thật của ban Lãnh đạo VN về khuynh hướng thân ai (Mỹ, Nga, Nhật, Ấn Độ,TQ...) từ đó mà chúng có kế sách đối xử thế nào cho hợp lẽ?

Riêng với một ban lãnh đạo chia rẽ quyền lợi như VN hiện nay cũng là điều TQ thật sự ái ngại. TQ không muốn nhìn thấy một ban lãnh đạo thân Mỹ ở ngay sát nách mình. Và vì thế chúng mới dùng biện pháp mạnh trên. Từ việc chọc ngoáy đó sẽ lòi ra những phản ứng tiêu cực của từng cá nhân. Và quả thật ít nhiều chiêu này đã có hữu hiệu đối với họ. Cụ thể trong bài phát biểu khai mạc liên hoan biển đảo VN tại Khánh Hòa ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có phần gay gắt khi đề cập đến các sự kiện cắt cáp tàu thăm dò dầu khí của VN, và đề cập đến khả năng sẳn sàng chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Rằng VN đủ sức bảo vệ toàn vẹn chủ quyền,...?  

Trong thực tế sau hàng loạt các sự kiện động trời trên, chúng ta những người dân nước Việt chưa hề nghe thấy những phát biểu khả dĩ nào của ban lãnh đạo gọi là hùng hồn để phản bác lại những hành động trên. Ngoài những phát biểu của máy nói-người phát ngôn bộ ngoại giao nước ta- mà trên thực tế có cũng như không!?

Thế nhưng chúng ta cũng sẽ đặt ra các câu hỏi vì sao TQ lại có những tuyên bố mạnh mẽ về mặt chủ quyền trên Biển Đông một cách quyết liệt? Và TQ có thực sự dùng vũ lực để chiếm toàn bộ quần đảo Trường Sa trong tương lai gần hay không? Để trả lời cho câu hỏi này là hoàn toàn nằm ở phía VN. Còn việc chiếm từng phần đảo này hiện đang nằm dưới phần quản lý của các nước khác là vấn đề khả dĩ hoàn toàn có thể xảy ra trong tương lai gần như đảo Scarborough, Reed bank hiện do Phillippines chiếm giữ, mà VN nói rằng họ chiếm giữ trái phép?

Vì sao nói việc TQ có chiếm toàn bộ quần đảo TS hay không là hoàn toàn nằm về phía VN là có lý bởi các lý lẽ sau:

-Thứ nhất nếu VN công khai tỏ rõ lập trường thân Mỹ thì trong tương lai rất gần họ sẽ dùng vũ lực chiếm ngay lập tức. Thậm chí đơn phương xác lập chủ quyền toàn bộ đường lưỡi bò mà họ công bố, chiếm 70% diện tích bề mặt Biển Đông. Còn nếu như BLĐ VN nghiêng hẳn lập trường thân thiện TQ thì có thể vấn đề hoàn toàn ngược lại. Hẳn nhiên chúng sẽ tái xác lập quan điểm đàm phán song phương với VN trong thỏa thuận chia sẻ với VN những phần đất nào mà họ chưa dùng vũ lực để chiếm(hiện tại VN đang kiểm soát), ngoại trừ các đảo mà TQ đã dùng vũ lực để chiếm của Philippines hay của Brunei mà VN tuyên bố chủ quyền(trong tương lai gần),...và dĩ nhiên Hoàng Sa mãi mãi sẽ chẳng còn là tiêu điểm mà TQ muốn đưa ra bàn cãi với VN, bởi đây là món nợ đương nhiên VN phải trả giá cho việc chơi với ai để củng cố quyền lợi độc tài cần phải có!

-Thứ hai, việc TQ dùng vũ lực để chiếm các đảo mà do Philippines chiếm giữ sẽ công khai đối đầu với quyền lợi của Mỹ ở Biển Đông mà ở đây cụ thể là đánh phủ đầu thằng bạn thân của Mỹ, như là bước đi hoàn hảo cảnh báo VN đang nhâm nhe chơi thân Mỹ lấy đó làm bài học?



Từ những kịch bản sẽ có và đang ngấm ngầm có trên. Nhìn lại cho thấy Chính quyền VN gần đây ngầm cho phép biểu tình chống TQ chỉ là trò chơi cỏn con mục đích là hạ nhiệt dân chúng. Phản đối TQ vi phạm chủ quyền lãnh hải ra LHQ, chỉ là động thái trấn an dư luận.

Biết đâu những va chạm xung đột lãnh hải vừa qua chỉ là vở kịch hoàn hảo được đồng đạo diễn giữa hai nhà lãnh đạo cấp cao? Trò chơi chính trị và quyến lực chả biết đâu mà lần!?

Những động thái này nhằm hướng quan tâm của dân chúng vào những sự kiện mới nổi, làm cho họ quên đi một thực tại độc tài, tham nhũng, kinh tế suy thoái, đạo đức con người đang suy giảm nghiêm trọng qua các hành vi hôi của người bị nạn đang diễn ra khắp trong nam ngoài bắc, tình trạng quản lý tài nguyên theo hướng dần ngày càng kiệt và đi đến diệt chủng. Quản lý rừng thì thành rừng kiệt. Người dân vô tư phá rừng, dùng thuốc độc đầu độc cây rừng có hàng chục năm tuổi để mở đất trồng cao su, cà phê như khu vực Định Quán Đồng Nai. Giáo dục, thay vì ngày càng tốt hơn thì càng xuống cấp thê thảm.  Hết cải cách này sang cải cách khác tiêu tốn hàng trăm ngàn tỉ đồng mà hầu như chẳng cải thiện là bao! Mới nhất là lãnh đạo các sở giáo dục vùng 6 họp lại để thỏa thuận chấm thi thế nào để có kết tốt nghiệp PTTH đẹp. Bằng chứng là năm nay tỉ lệ đậu tốt nghiệp cao ngất ngưởng bất thường? quản lý ý tế, an toàn thực phẩm theo hướng người dân tự lo thân là chính.

Phát triển công nghiệp ồ ạt, đầu tư nước ngoài tràn lan không có bất kỳ lựa chọn nào cả. Hậu quả là VN là điểm đến hấp dẫn của công nghệ lạc hậu, tiêu hao nhiều năng lượng như công nghiệp thép, công nghiệp xi măng, thủy tinh, gạch ốp lát. Gây ô nhiễm môi trường đến mức báo động. Quản lý tài nguyên khoáng sản chủ yếu là tham nhũng. Cho các nhóm lợi ích biết đút lót khai thác bán thô ra thế giới để lại những di hại môi trường khủng khiếp cho người dân sở tại và nạn chảy máu tài nguyên theo hướng tương lai chả còn gì, khai thác bau xít bất chấp những di hại môi trường, an ninh quốc gia, sự phản đối của dân chúng.... Đố ai tìm được một lĩnh vục nào có vẻ khá về mặt quản lý nhà nước. Duy chỉ có quản lý trong việc chống lại các thế lực thù địch, các nhóm cái gọi là diễn biến hòa bình, kiểm soát báo chí lề phải, bảo vệ chế độ,...thì đặc biệt hiệu quả. Bất kỳ một cá nhân, một tổ chức nào lên tiếng phản biện lại những chủ trương, chính sách tồi , ngay lập tức anh sẽ được chụp cái mũ phản động lên đầu. A lê hấp, hướng nhà tù thẳng tiến sau hàng loạt các trò hề bằng chứng vịnh con heo, vịnh bắc bộ, bao cao su, trốn thuế, đi xe gian,...làm cái cớ bắt người vô tội vạ hết sức đểu cán và tàn nhẫn. Điều đó chứng tỏ các nhà nước độc tài thường phải đầu tư công sức, nguồn lực quá nhiều trong lĩnh vực này thành ra nó hiệu quả là tất yếu!

Việc TQ dằn mặt ban lãnh đạo VN mà cụ thể ở đây có lẽ là hướng trực tiếp vào ông NTD vì những động thái gần đây cho thấy một VN ngày càng xích lại gần Mỹ để đối trọng với thằng bạn "tốt" mà đảng lỡ chơi trong thời gian dài. Giờ muốn rứt ra là điều không phải dễ. Phải chi từ năm 79 sẵn đà đừng chơi với nó nữa lại hóa hay? Cũng do bởi tham quyền cố vị. Ham hố một thiên đường XHCN ảo nên khi LX sụp đổ chẳng còn biết bám víu vào ai nên quay lại cầu lụy vào nó, núp bóng thiên triều vĩ đại,  mới ra nông nỗi ngày nay!

Nói chi thì nói chơi thân TQ là ý đồ và là vấn đề sinh tử của Đảng ta. Đảng ta không dễ gì bỏ bạn già vốn thích chơi cha được đâu. Bỏ bạn cũng đồng nghĩa với tự sát. Bỏ bạn TQ là mặc nhiên từ bỏ XHCN, từ bỏ chế độ, từ bỏ quyền lực và chấp nhận dân chủ, phản biện xã hội đúng nghĩa. Chơi với Mỹ bao giờ cái giá cũng lớn cả. Chơi với Mỹ là tập tành với trò chơi dân chủ đúng nghĩa.

Thực tế này chẳng dễ dàng gì cho một lựa chọn hoàn hảo. Dân chúng bây giờ cũng đã đổ đốn về mặt đạo đức lắm rồi. Bản chất là nô lệ và chấp nhận tủi nhục hơn là tự vươn lên mạnh mẽ từ vũng bùn do đảng tạo ra. Bao quát một cái nhìn toàn thể cũng đủ thấy mạnh ai nấy lo. Nhìn cảnh dân chúng chen chúc nộp đơn, đút lót để cho con em mình vào trường tốt. Dẫm đạp lên nhau để cướp ấn đền Trần,...Học thì chọn nghề nhẹ nhàng hái ra tiền như bác sĩ, dược sĩ, ngân hàng, quản trị kinh doanh, kinh tế .Khoa học xã hội thì vứt vào sọt rác, lừa hại nhau để lao động nô lệ làm giàu cho mình. Dụ dỗ con nít đồng hương để bốc lột sức lao động của chúng như thời nô lệ... cũng đủ hiểu một xã hội chia rẽ và bệnh hoạn như thế nào. Dân tình như thế mà đánh tàu lao thì được chứ yêu nước nỗi gì. Bằng chi là ta cứ thân với anh chệt, tiếp tục đè đầu cưỡi cổ chúng dài dài để chúng mình cùng vinh thân phì gia, tổ tông đời đời vinh hiển, bổng lộc cao dày... Con cái chúng ta thay phiên nhau lãnh đạo đất nước và thần phục thiên triều như truyền thống mấy ngàn năm qua sử sách còn ghi rành rành, cấm có cãi!

 


Đào Hữu Nghĩa Nhân

No comments:

Post a Comment